Chào mừng mọi người đến với một series bài học tiếng Anh do chính đội ngũ StudyCare Education sản xuất – Học Tiếng Anh cùng ngoại truyện Harry Potter. Ở Hồi 2, Bộ ba Hagrid, Harry, và Danny đã cùng nhau lên đường đến Hẻm Xéo để mua đũa phép để chuẩn bị cho kì học sắp tới. Sau đó, Harry và Danny đã đi tới ga tàu theo sự hướng dẫn của bác Hagrid. Tại đây, họ đã gặp những chở ngại gì? Họ sẽ gặp gỡ những ai? Mời các bạn cùng theo dõi – Hồi 3: Sân Ga 9 3/4
NGOẠI TRUYỆN HARRY POTTER – HỒI 3: SÂN GA 9 3/4 (BẢN DỊCH)
² Góc nhìn của Danny ²
Vẫn có những người cứ nhìn chúng tôi nhưng chủ yếu là họ nhìn ông bác.
"Mấy người nhìn cái gì?" Bác ấy càu nhàu với họ; rồi bác kiểm tra đồng hồ của mình.
"Ôi trời, đã đến lúc rồi sao?? Thứ lỗi cho ta, Harry, bây giờ ta phải đi rồi và Danny-"
"Không, bác à. Con muốn ở lại với Harry." Tôi mỉm cười.
"Được rồi, vậy ta sẽ phải đi đây. Cụ Dumbledore sẽ muốn thấy thứ... Cụ ấy sẽ muốn gặp ta. Bây giờ, ờ, tàu của hai đứa sẽ khởi hành trong 10 phút nữa, đây là vé của cả hai. Nhớ giữ kỹ nó, Harry và Danny, nó rất quan trọng đó. Hãy giữ kỹ tấm vé của mình." Bác Hagrid đưa vé cho chúng tôi.
Harry và tôi nhìn vào tấm vé, "Sân ga 9 3/4 ? Nhưng bác Hagrid, chắc là có nhầm lẫn gì đó. Trên này ghi là sân ga 9 3/4. Không có thứ gì như thế... Có phải." Cả hai chúng tôi đều ngước lên, nhưng bác ấy đã không còn ở đó nữa.
"Bác ấy đã đi đâu rồi?" Tôi hỏi và nhìn xung quanh, Harry nhún vai, và cả hai chúng tôi đành phải đi bộ đến ga xe lửa.
Cả hai nhìn thấy một nhân viên, chúng tôi đi đến chỗ người đó, và tất cả những gì tôi làm là đi theo Harry.
Đây cũng là lần đầu tiên của tôi, quan trọng hơn là, lần đầu tiên của tôi trong thế giới muggle. Tôi không biết mọi thứ ở đây hoạt động ra sao, nhưng tôi rất muốn tìm hiểu về chúng.
"Xin lỗi bác. Bác có thể cho chúng con biết sân ga 9 3/4 nằm ở đâu không ạ?" Harry hỏi, người đàn ông nhìn chúng tôi một cách giận dữ.
"9 3/4? Tụi bây nghĩ thế là hài hước à?" Thế rồi bác ấy bỏ đi.
Nhưng sau đó tôi bỗng nhìn thấy một gia đình tóc đỏ quen thuộc, một bà cô, một cô con gái, và bốn đứa con trai đẩy những chiếc xe đẩy đi ngang qua.
"Chờ một chút, " Tôi nhìn họ.
² Góc nhìn của Harry ²
"Chờ một chút." Danny đột nhiên kêu lên.
Tôi nhìn cậu ấy, "Gì vậy, Danny?" Và rồi tôi thấy một gia đình đi ngang qua.
"Hết năm này qua năm khác. Lúc nào cũng đầy nhóc muggles, tất nhiên rồi." Người phụ nữ nói.
"Muggles ư?" Tôi nói, Danny và tôi nhìn nhau và đi theo họ.
"Nào, sân ga 9 3/4 lối này! Được rồi, con đi trước." Người phụ nữ bảo đứa lớn nhất đi trước.
"Anh Percy?" Tôi nghe Danny lẩm bẩm, một chàng trai cao lớn với mái tóc đỏ bước tới và chạy đến một bức tường gạch. Thật đáng ngạc nhiên, anh ta biến mất ngay trong đó. Danny và tôi đã rất ngạc nhiên.
"Fred, tới phiên con."
"Nó không phải Fred, con mới là Fred!"
"Thật tình, thưa bà, vậy mà bà tự xưng mình là má của chúng con."
"Ồ, má xin lỗi, George."
"Con chỉ đùa thôi. Con là Fred." Anh ấy chạy qua xuyên qua bức tường và theo sau đó là người em sinh đôi.
Tôi nghe Danny cười khúc khích với những gì đang xảy ra. Tôi lắc đầu trong sự khó tin.
"Xin phép hỏi bác! C-có thể cho chúng con biết làm sao để…"
"Làm sao để lên sân ga phải không? Phải rồi, đừng lo lắng, con yêu. Đây cũng là lần đầu tiên thằng Ron đến Hogwarts." Tôi và Danny cùng nhìn cậu bé cũng có mái tóc đỏ, cậu ấy mỉm cười với chúng tôi.
"Bây giờ, tất cả những gì hai đứa cần phải làm là đi thẳng vào bức tường giữa sân ga số 9 và số 10. Tốt nhất là cứ chạy nhanh một chút nếu con thấy sợ." Người phụ nữ mỉm cười với chúng tôi.
"Chúc may mắn!" Cô con gái nhỏ mỉm cười với chúng tôi.
"Phụ nữ trước," tôi mỉm cười với Danny.
"Trưởng thành lên đi ông ơi." Cậu ấy "vui vẻ" đảo mắt và chạy đến bức tường.
Sau khi hít một hơi thật sâu và đi theo cậu ấy đến bức tường; tôi nhắm mắt lại để đề phòng. Tôi xuyên qua ở phía bên kia rồi nhìn thấy một nhà ga tráng lệ với một đoàn tàu màu đỏ và đầy ắp người.
² Góc nhìn của Danny ²
"Anh Percy đâu rồi?" Tôi hỏi.
"Nó sẽ tới đây ngay thôi."
Người con cả xuất hiện; anh ấy đã thay áo choàng đen Hogwarts, tôi nhìn thấy một huy hiệu bạc sáng loáng trên ngực anh ấy với chữ P trên đó.
"Con không thể ở lại lâu, má à, " Anh Percy nói. "Con ở toa phía trên kia, các huynh trưởng có hai toa dành riêng cho mình-"
"Anh Percy, anh là huynh trưởng à?" Tôi nói một cách vô cùng ngạc nhiên.
"Tại sao anh không kể cho em. Em đã không biết gì cả, em nên tặng anh một cái gì đó để chúc mừng anh đã trở thành một huynh trưởng-" Cả hai chúng tôi nhìn vào mắt nhau.
"Danny, không sao đâu." Anh Percy mỉm cười.
"Khoan, tao nhớ có lần ảnh nói gì đó về vụ huynh trưởng." Anh George nói.
"Hình như có một lần--"
"Hổng chừng hai lần-"
"Để nhớ coi--"
"Hình như nói suốt mùa hè--"
"Thôi im đi nào!" Anh Percy trợn tròn mắt.
"Nhưng mà tại sao anh Percy lại có áo choàng mới?" Anh Fred nói.
"Bởi vì anh con là huynh trưởng." Bà Weasley nói một cách trìu mến. "Được rồi, cục cưng, chúc các con một niên học tốt-- Nhớ gởi cú cho má khi tới nơi nghen."
Sau đó, bác ấy quay sang cặp song sinh, "Bây giờ, hai con-- năm nay, hai đứa phải liệu mà cư xử và đừng kéo Danny vào mấy trò đùa của các con. Nếu má còn nhận được cú báo rằng các con đã, các con đã cho nổ một một cái bồn cầu hoặc…"
Thôi xong, bác Weasley, đáng ra bác không nên nói điều đó... Bác vừa cho bọn họ một ý tưởng...
"Cho nổ một cái bồn cầu á? Chúng con chưa bao giờ cho nổ bồn cầu cả."
"Quả là một ý tưởng tuyệt vời, cảm ơn má."
² Góc nhìn của Harry ²
Tôi thấy Danny đang buôn chuyện với ba anh chàng tóc đỏ. Cậu ấy đã cười đùa với họ; bằng cách nào đó tôi bỗng cảm thấy ghen tị.
Cậu ấy để ý thấy tôi đang nhìn và vẫy tay về phía này. Sau đó, cậu ấy chạy đến và khoác tay với tôi. Danny vẫy tay chào tạm biệt ba cậu chàng, và cả hai chúng tôi bước lên xe lửa.
Danny và tôi đang buôn chuyện về Hogwarts, và cô ấy cứ nói về việc nó tuyệt vời đến thế nào.
"Nghe tôi đi, bồ chắc chắn sẽ yêu mến Hogwarts." Cô ấy mỉm cười.
"Không phải cậu lớn lên ở đó sao?" Tôi hỏi.
Cậu ấy gật đầu, "Ừ, tôi có rất nhiều bạn bè ở mọi nhà!"
Nhưng sau đó chúng tôi nghe thấy tiếng cửa buồng mở ra; đó là một đứa trẻ khác từ gia đình tóc đỏ.
"Xin lỗi, ở đây còn chỗ không bồ? Mấy toa khác hết chỗ rồi." Nó nói.
Tôi nhìn Danny và gật đầu, "Không, không có ai cả."
Nó ngồi xuống cạnh Danny và mỉm cười với cậu ấy, nhưng khi cậu ấy cười lại, má của nó trở nên đỏ y như tóc của nó vậy.
Nó hắng giọng, "Nhân tiện, tôi là Ron. Ron Weasley." Cậu ta tự giới thiệu.
"Tôi là Harry, Harry Potter," tôi nói, khuôn mặt tươi cười của nó bỗng quay ngoắc sang sốc nặng.
"Thiệt-thiệt hả?! Ý mình là, bồ thực sự có cái... cái..."
"Cái gì cơ?"
"Ý của bồ ấy là vết sẹo." Danny cười khúc khích, tôi nhìn sang Ron, và nó gật đầu.
"À, đúng rồi." Tôi đã định sẽ vén tóc lên, nhưng Danny đã làm điều đó, "Thấy chưa?" Tôi có thể cảm thấy hai má mình nóng bừng.
"Xịnnnn" Ron nói trong sự kinh ngạc. Sau đó nó quay sang Danny.
"Tôi tí nữa thì quên hỏi tên của bồ, u-um. Tôi có thể biết tên bồ là gì không?" Ron đỏ mặt.
"Ồ, tôi là Danny, Danny Dumbledore." Cậu ấy cười toe, Ron trợn tròn mắt.
"Danny Dumbledore?! Cháu gái của hiệu trưởng trường Hogwarts?!Tôi đã được nghe kể rất nhiều về bồ từ mấy ông anh của tôi; cặp song sinh nói rằng bồ rất đáng yêu và hài hước. Anh Percy nói, bồ xinh đẹp và thông minh; có vẻ như họ không hề nói dối về chuyện đó. Anh Bill và anh Charlie cũng đã kể cho tôi nghe về bồ; họ nói rằng bồ đã khiến họ gặp khá nhiều khó khăn đó". Nó nhìn chằm chằm cậu ấy một cách trìu mến.
"Hahaha, cảm ơn nha! Anh Percy thường không khen tôi nhiều lắm, nhưng cặp sinh đôi thì có. Còn về anh Charlie và anh Bill? Thì đúng đấy." Cậu ấy cười.
"Anh Percy luôn nói về bồ ở nhà, cả cặp song sinh và thậm chí anh Bill và anh Charlie cũng vậy."
Nhưng rồi có một chiếc xe đẩy với đầy kẹo đi ngang qua các buồng.
"Dùng món gì hở các cháu?" Người phụ nữ hỏi.
Ron cầm bánh sandwich lên, "Dạ không, cám ơn, con có rồi ạ."
Danny chuẩn bị rút ra một vài đồng xu, nhưng tôi đã ngăn cậu ấy lạị rồi lấy tiền của mình ra, "Chúng con sẽ lấy hết!" Tôi nói.
"Whoa!"
² Góc nhìn của Danny ²
Ba người chúng tôi cùng nhâm nhi mấy gói kẹo. Scabbers, chú chuột của Ron, đang nằm trên đầu gối bồ ấy, còn cái đầu thì kẹt trong một cái hộp.
"Kẹo dẻo mọi vị hiệu Bertie Bott?" Harry nói khi bồ ấy đang ngậm kẹo.
"Có nghĩa là chúng có đủ mọi hương vị! Có vị sô cô la và bạc hà và còn có rau bina, gan, và hạt dẻ. Anh George nói có lần ổng đã ăn phải một viên vị gỉ mũi!" Ron nói khi đang ăn kẹo.
"Cậu không định lấy một ít sao?" Harry hỏi.
"Đã lâu lắm rồi tôi không ăn chút đồ ngọt nào”, tôi lấy vài viên.
“Bồ nói vậy là sao?" Ron hỏi.
"Các dì và chú của tôi không bao giờ cho phép tôi ăn nhiều kẹo như vậy. Tôi chỉ được nhận một số đồ ngọt mỗi dịp Valentine".
"Ý cậu là sao ? Cậu chỉ nhận được đồ ngọt mỗi dịp Valentine thôi ư?" Harry nói.
"Đúng vậy, vào mỗi dịp Valentine, một số học sinh sẽ tặng tôi kẹo và hoa. Nhưng vì có quá nhiều kẹo ngọt nên cô chú đã tịch thu phần kẹo của tôi." Tôi thở dài.
"Họ thậm chí còn cấm tôi ăn đồ ngọt vì tôi đã từng bị sâu răng và khóc rất nhiều. Thế nên, họ đã cấm tôi ăn kẹo." Tôi nói.
"Vì vậy, một số học sinh đã bí mật cho kẹo tôi" Tôi nói thêm.
"Thật không hay chút nào" Harry nói, bồ ấy đang định bỏ một viên kẹo vào miệng nhưng lại nhổ ngay ra.
Harry nhặt một bịch màu xanh và vàng lên, "Cái gì đây? Đâu phải ếch nhái thiệt hả?" Harry nhìn chúng tôi lo lắng.
“Tất nhiên là không rồi” Tôi cười trước phản ứng của bồ ấy.
“Đó chỉ là một câu thần chú thôi. Hơn nữa, Mỗi gói sôcôla ếch nhái có giấu bên trong một tấm thẻ để người ta sưu tầm chơi. Thẻ có hình của những phù thủy nổi tiếng ấy mà. Mình sưu tầm được chừng 500 cái." Ron nói thêm.
"Ếch ộp." Con ếch nhảy xổng ra về hướng cửa sổ. “Harry! Đừng để nó thoát!" Tôi nói, nhưng con ếch đã nhảy đi mất ra khỏi cửa sổ.
Tôi thở dài thất vọng, "Ồ, số nhọ kinh. Tụi nó chỉ được cái nhảy giỏi thôi” Ron nói.
Tôi nhìn vào tấm thẻ của Harry, "Này, tôi lấy được thẻ Dumbledore rồi!" Và bồ ấy cười với tôi.
"Tôi có khoảng sáu cái như vậy rồi." Nhưng rồi hình ảnh của cụ biến mất.
“Ủa, cụ đi đâu mất rồi.”
"Chứ sao! Chứ bồ nghĩ cụ rảnh mà ngồi lê la với mình cả ngày ở đây à?” Sau đó, con chuột của bồ ấy đã rít lên một tiếng.
Bồ ấy kể cho chúng tôi nghe về một câu thần chú mà anh Fred đã dạy cho cậu ta, tôi khá chắc rằng đó chỉ là một câu thần chú nhảm nhí. Bồ ấy nói nó có thể biến con chuột của cậu ta thành màu vàng.
Ron hằng giọng, "Ahem, nắ-" nó định nói gì đó, nhưng sau đó một cô gái với mái tóc nâu dày xù xuất hiện ở cửa ra vào.
"Có ai thấy con cóc không? Neville mất một con cóc." Cô gái nói.
Tất cả chúng tôi đều lắc đầu, "Không thấy". Ron nói.
"Ồ, bồ đang làm phép à? Coi nào.”
Ron hằng giọng một lần nữa "Nắng trời, mật bơ, hoa cúc. Có con chuột ngu béo núc. Hãy biến nó ra màu vàng". Cây đũa phát sáng, nhưng chẳng có gì xảy ra cả. Nó chỉ làm cái hộp rơi ra khỏi đầu con chuột.
Ron nhún vai nhìn ba người chúng tôi. "Bồ có chắc đó thực sự là một câu thần chú không thế? Không ăn thua rồi chứ gì? " Ron nhìn Harry và chúng tôi, tôi nhìn bồ ấy và rồi nhìn sang phía cô gái.
"Hồi trước tôi cũng có học mấy câu, để thực tập ấy mà! Mà câu nào cũng linh nghiệm hết." Cô ấy cầm đũa phép và ngồi cạnh tôi vì Ron đã chuyển sang ngồi cạnh Harry cách đây một lúc.
Cô ấy chỉ cây đũa phép vào Harry, mắt tôi và Ron cùng mở to. “Ví dụ như” Cây đũa phép chĩa vào cặp kính của Harry.
"Oculus Reparo." Cặp kính, bị méo mó và gãy nứt, ngay lập tức được sửa lại. Harry tháo chúng ra và trố mắt kinh ngạc.
“Ổn hơn rồi, đúng hông nà. U là trời, bồ là Harry Potter. Tôi là Hermione Granger và bồ tên là gì?" Cô ấy quay sang hỏi tôi.
“Tôi á? Tên tôi là Danny, Danny Dumbledore." Tôi mỉm cười ngượng ngùng.
"Danny Dumbledore?! - Thật hả? Tôi đã nghe một số học sinh nói về bồ và có vẻ như bồ là cháu gái của hiệu trưởng." Hermione nói, tôi bật ra một tiếng cười căng thẳng.
“Ồ và... bồ là?” cuối cùng cô ấy quay sang Ron, nhưng cậu ta lại đang ngậm rất nhiều kẹo trong miệng, "T-ôi là... R-on W-easley."
"Rất hân hạnh, tốt hơn là ba bồ nên thay áo choàng đi. Chúng ta sẽ sớm đến nơi thôi." Cậu ấy đứng dậy và bỏ đi nhưng sau đó lại quay lại và nhìn Ron.
"Bồ có dính cái gì trên mũi kìa. Ngay đó đó.” Cô ấy chỉ và Ron bắt đầu gãi, lúng túng, rồi lại bỏ đi.
“À thôi, tôi phải thay đồ rồi. Tôi sẽ quay lại ngay.” Tôi lấy áo choàng ra khỏi túi xách và đi ra ngoài.
Tôi đang đi tìm nhà vệ sinh để thay đồ, nhưng rồi ai đó đã kéo tôi vào trong một cái buồng.
“Chết tiệt”. Tôi quay lại để nhìn, và đó là cặp song sinh, họ đang cười nhạo tôi cùng với Lee Jordan.
“Vụ gì vậy?” Tôi đánh vào ngực họ, nhưng tất cả những gì họ làm là cười.
"Xin lỗi về chuyện đó, thưa công chúa" Anh Fred nói, "Chúng tôi có làm cô sợ không?" Anh George tiếp tục.
"Phải! Đương nhiên rồi! Hai anh suýt làm em chết vì đau tim đó.” Tôi ôm chặt lấy ngực mình.
“Tụi anh xin lỗi nha”. Họ ôm chầm lấy tôi, tôi đảo mắt và ôm lại họ và rồi Lee cũng tham gia ôm chầm lấy tôi.
"Được rồi, em còn phải đi và thay đồ." Tôi mỉm cười với họ và rời đi đến nhà vệ sinh.
Trên đường đi, tôi đã vô tình đụng phải một ai đó, tôi nhìn lên và đó là Anh Oliver.
“D-Dạ!” Tôi ngượng ngùng nói.
"Chào em, Danny, em đang định đi thay đồ à?" Anh ấy hỏi và tôi gật đầu.
"Ok, chúc em may mắn nha. Anh hy vọng em sẽ vào được nhà Gryffindor, nhưng thực sự anh không quan tâm sẽ vào nhà nào đâu." Anh ấy vuốt tóc tôi.
"C-Cảm ơn." Tôi lẩm bẩm và đỏ mặt.
"Này! Làm thế nào anh và anh Percy có thể làm cho cô ấy đỏ mặt thế!" Tôi nghe ai đó trong cặp song sinh nói.
Tôi chạm vào má mình, nó rất nóng. Tôi ngước nhìn anh Oliver, và anh ấy cũng đỏ mặt.
“Em phải đi rồi”. Tôi nói và chạy ngay đến nhà vệ sinh, tôi đóng cửa lại và nhìn chằm chằm vào gương.
"Thật là gần mà" tôi thì thầm, rồi thay bộ áo choàng.
Sau khi xong, tôi quay lại căn buồng của mình, nơi có Harry và Ron.
Họ cũng đã thay áo choàng rồi. Tôi mỉm cười với họ và ngồi xuống.
Cả ba chúng tôi đều nói về Hogwarts và vài thứ linh tính khác.
"Nhân tiện, Harry, Danny, hai người có đũa phép của mình, phải không?" Ron hỏi, Harry gật đầu và lấy đũa phép của mình ra.
Tôi lắc đầu như thể không có gì, cả hai đều nhìn tôi, đặc biệt là Ron.
"Có phải bồ đã quên mua một cái không?" Bồ ấy nói.
"Không phải, ông tôi nói với tôi rằng tôi đã có một cái từ khi tôi còn là một đứa trẻ sơ sinh” tôi giải thích với họ về cây đũa phép của mình.
"Nhưng ông Ollivander, có nhắc đến rằng cây đũa phép ấy rất bí ẩn và nguy hiểm," Harry nói.
"Điều kỳ lạ ở đây là, họ đã thử sử dụng cây đũa phép của tôi, nhưng nó không hoạt động và nó luôn luôn làm đau họ hoặc bàn tay của họ sẽ bắt đầu chảy máu khi cầm cây đũa phép. Nó chỉ có tác dụng với tôi thôi, tôi đã thử một số câu thần chú khi tôi còn nhỏ để làm một vài loại thuốc và một số thứ khác. Tôi cũng có một số cuốn sách và ông nội nói với tôi rằng nó được để lại cho tôi. Không ai có thể đọc nó, tất cả những gì họ có thể thấy là những tờ giấy trắng." Tôi nói thêm.
"Điều đó thật đáng sợ nhưng đồng thời cũng rất thú vị” Ron mỉm cười.
"Nhân tiện này, Harry, cậu đặt tên con cú của cậu là gì?" Tôi quay sang Harry.
"Hedwig" bồ ấy nói.
“Còn bồ thì sao?”
"Red" Tôi mỉm cười.
“Red - Màu đỏ ư? Tại sao vậy?” Ron hỏi?
"Đó là một bí mật" Tôi nháy mắt.
To be continue …
Học tiếng anh cùng hồi 3
- Đọc bản gốc Tiếng Anh
- Đọc bản dịch tiếng Việt
- Từ vựng mới đáng chú ý
- Ngữ pháp thú vị trong câu chuyện
⭐⭐⭐⭐⭐
StudyCare Education
The more we care - The more you succeed
⭐⭐⭐⭐⭐
- 🔹 Bồi dưỡng Toán - Lý - Hóa - Sinh - Văn - Anh theo chương trình phổ thông Quốc Gia và chương trình học các cấp của các trường Quốc Tế.
- 🔹 Luyện thi chuyển cấp lớp 9 lên lớp 10, luyện thi tốt nghiệp THPT Quốc Gia, Luyện thi Đại Học.
- 🔹 Giảng dạy và luyện thi IELTS - TOEIC - TOEFL - PTE - SAT - ACT - GMAT - GRE và các chứng chỉ Quốc Tế.
- 🔹 Hỗ trợ các loại hồ sơ, thủ tục cấp VISA Du học - Du lịch - Định cư các Quốc gia Châu Âu, Châu Úc, Châu Mỹ.
- 🔹 Các dịch vụ dịch thuật chuyên nghiệp: dịch thuật chuyên ngành; dịch thuật công chứng; dịch thuật các loại sách, giáo trình.
- 🔹 Hoạt động hỗ trợ học thuật chuyên môn cao: cung cấp số liệu, dữ liệu khoa học; xử lý các mô hình Toán bằng phần mềm chuyên dụng; cung cấp các tài liệu điện tử có bản quyền: sách chuyên ngành, các bài báo khoa học.
⭐⭐⭐⭐⭐
Công ty CP Đầu tư Phát triển Giáo dục StudyCare
MST 0313301968
⭐⭐⭐⭐⭐
📌 72/53 Nguyễn Văn Thương, Phường 25, Quận Bình Thạnh, TP.HCM
☎ Điện thoại: (028).353.66566
📱 Zalo: 098.353.1175
📋 Brochure: https://goo.gl/brochure
📧 Email: hotro@studycare.edu.vn
🏡 Location: https://goo.gl/maps/studycare
🌐 Visit us online: https://qrco.de/studycare